@Falcon Finance #FalconFinance $FF
Khi đặt câu hỏi Falcon Finance tạo ra doanh thu on-chain như thế nào, mình nghĩ cần gạt bỏ cách nhìn quen thuộc rằng doanh thu trong DeFi đồng nghĩa với “phí giao dịch càng cao càng tốt” hoặc “tokenomics càng phức tạp càng hiệu quả”.

Falcon không tiếp cận doanh thu như một lớp phụ gắn sau sản phẩm, mà coi doanh thu là hệ quả tự nhiên của một hệ thống vốn được thiết kế để vận hành lâu dài, kể cả trong điều kiện thị trường xấu.

Điểm khác biệt đầu tiên nằm ở chỗ Falcon không cố gắng tạo doanh thu bằng cách đánh thuế mạnh lên hành vi người dùng.

Trong nhiều giao thức DeFi, doanh thu đến từ việc thu phí swap, phí borrow, phí withdraw hoặc các loại phí ẩn khác.

Mô hình này có thể hiệu quả khi thị trường tốt, nhưng rất mong manh khi thanh khoản suy giảm.

Falcon chọn cách khác.

Họ thiết kế sản phẩm sao cho doanh thu gắn liền với việc vốn thực sự được sử dụng hiệu quả, chứ không phải chỉ di chuyển qua lại để tạo số liệu.

Nguồn doanh thu cốt lõi của Falcon đến từ việc tham gia trực tiếp vào vòng đời của dòng vốn on-chain.

Khi vốn được đưa vào hệ thống Falcon, nó không chỉ nằm yên để chờ yield, mà được phân bổ vào các cấu trúc tài chính có logic rõ ràng.

Falcon thu doanh thu từ phần giá trị gia tăng mà họ tạo ra trong quá trình đó, thay vì từ việc “cho phép” người dùng tương tác.

Đây là một khác biệt rất quan trọng, vì nó khiến doanh thu của Falcon tỷ lệ thuận với chất lượng vận hành của hệ thống, chứ không tỷ lệ thuận với mức độ đầu cơ.

Một phần doanh thu đến từ việc Falcon đóng vai trò như một lớp điều phối vốn.

Trong DeFi, rất nhiều giao thức tự làm việc này một cách thủ công và kém hiệu quả.

Falcon chuẩn hóa quá trình đó, giúp dòng vốn được đưa vào các chiến lược phù hợp hơn với mức rủi ro và kỳ vọng lợi nhuận.

Khi Falcon giúp giảm tổn thất, giảm churn của thanh khoản và tăng hiệu quả sử dụng vốn, phần giá trị tăng thêm đó trở thành nguồn doanh thu hợp lý cho giao thức.

Người dùng không trả phí vì “sử dụng Falcon”, mà trả phí vì vốn của họ hoạt động tốt hơn khi đi qua Falcon.

Một nguồn doanh thu khác đến từ các sản phẩm tài chính được xây trên hạ tầng của Falcon.

Thay vì tự mình trở thành một siêu ứng dụng phục vụ tất cả người dùng, Falcon chọn cách để các sản phẩm khác xây trên mình.

Khi các protocol hoặc tổ chức sử dụng hạ tầng Falcon để triển khai sản phẩm, Falcon có thể thu phí theo mô hình B2B on-chain.

Đây là dạng doanh thu rất khác với DeFi truyền thống, nhưng lại phù hợp với giai đoạn trưởng thành của thị trường, khi không phải mọi giao thức đều cần trực tiếp tiếp xúc với người dùng cuối.

Điều mình thấy thú vị là Falcon không cố gắng tối đa hóa doanh thu trong ngắn hạn.

Rất nhiều quyết định của họ cho thấy doanh thu được đặt sau sự ổn định của hệ thống.

Ví dụ, họ không ép người dùng vào các cấu trúc lock cứng chỉ để giữ phí, cũng không tạo các khoản phạt rút vốn để bảo vệ TVL.

Điều này khiến doanh thu ban đầu có thể thấp hơn, nhưng đổi lại Falcon xây được niềm tin.

Và trong DeFi, niềm tin chính là thứ tạo ra doanh thu bền vững nhất, dù khó đo lường ngay.

Falcon cũng tạo doanh thu bằng cách giảm chi phí hệ thống, chứ không chỉ tăng thu.

Khi một hệ thống giúp người dùng tránh được các tổn thất lớn trong thị trường xấu, phần giá trị được giữ lại đó cũng là một dạng doanh thu gián tiếp.

Falcon thiết kế để hệ thống không sụp đổ khi thị trường đảo chiều, không tạo ra vòng xoáy rút vốn, và không buộc phải “đốt token để cứu TVL”.

Những thứ này không hiện lên ngay trên dashboard doanh thu, nhưng lại quyết định khả năng tồn tại của dòng tiền trong dài hạn.

Một yếu tố quan trọng nữa là Falcon không tách rời doanh thu khỏi tokenomics.

Doanh thu on-chain của Falcon không chỉ được thu, mà còn được phân bổ lại theo cách khuyến khích hành vi đúng.

Thay vì dùng token để bù đắp cho việc doanh thu chưa đủ, Falcon dùng doanh thu để củng cố vai trò của token trong hệ sinh thái.

Điều này tạo ra một vòng lặp lành mạnh hơn: hệ thống tạo ra giá trị thực, doanh thu phản ánh giá trị đó, và token trở thành công cụ gắn kết lợi ích thay vì là nguồn phát incentive vô hạn.

Falcon cũng có lợi thế khi doanh thu của họ không phụ thuộc quá nhiều vào một loại hành vi duy nhất.

Họ không đặt cược rằng người dùng sẽ giao dịch liên tục, hay rằng thanh khoản sẽ luôn dồi dào.

Doanh thu đến từ nhiều lớp: điều phối vốn, hạ tầng cho sản phẩm khác, quản trị rủi ro và tối ưu hiệu quả hệ thống.

Khi một nguồn suy giảm, các nguồn khác vẫn có thể duy trì hoạt động.

Đây là điểm mà rất nhiều giao thức DeFi thế hệ trước thiếu, vì họ quá phụ thuộc vào một dòng phí duy nhất.

Một điều quan trọng cần nhấn mạnh là Falcon không coi doanh thu là thứ để khoe, mà là thứ để chứng minh hệ thống đang hoạt động đúng.

Doanh thu on-chain trong mô hình của Falcon giống như nhịp tim hơn là chỉ số marketing.

Nếu doanh thu tăng vì vốn được sử dụng tốt hơn, rủi ro được kiểm soát tốt hơn, thì đó là tín hiệu tích cực.

Nếu doanh thu giảm vì hệ thống tự điều chỉnh để tránh rủi ro, Falcon dường như cũng chấp nhận điều đó, miễn là cấu trúc dài hạn không bị phá vỡ.

Khi nhìn rộng ra, mình thấy Falcon đang thử nghiệm một cách tiếp cận doanh thu rất khác cho DeFi.

Thay vì hỏi “làm sao để thu nhiều phí hơn”, họ hỏi “làm sao để hệ thống tạo ra giá trị thật, rồi để doanh thu đến sau”.

Cách tiếp cận này có thể khiến họ không nổi bật trong các bảng xếp hạng ngắn hạn, nhưng lại phù hợp với giai đoạn DeFi cần chứng minh rằng nó có thể tự nuôi sống mình mà không cần dựa vào dòng tiền đầu cơ liên tục.

Nếu phải tóm lại, Falcon Finance tạo ra doanh thu on-chain không bằng cách ép người dùng trả phí, mà bằng cách đặt mình vào những điểm then chốt của dòng vốn, nơi giá trị thực sự được tạo ra khi vốn được sử dụng đúng cách.

Doanh thu của Falcon là hệ quả của việc thiết kế cho thị trường xấu trước, cho sự ổn định trước, và cho khả năng tồn tại trước.

Trong một hệ sinh thái mà rất nhiều mô hình doanh thu sụp đổ khi chu kỳ đảo chiều, cách tiếp cận này có thể không hào nhoáng, nhưng lại rất đáng để theo dõi nếu DeFi muốn trở thành một hệ thống tài chính thực sự.