@APRO Oracle #APRO $AT
Khi nói về cách APRO thiết kế incentive để giữ người dùng dài hạn, mình nghĩ điều quan trọng nhất là APRO không bắt đầu từ câu hỏi “phải thưởng bao nhiêu để người dùng ở lại”, mà từ câu hỏi ngược lại: điều gì khiến người dùng không muốn rời đi ngay cả khi phần thưởng giảm dần.

Đây là một khác biệt rất lớn so với phần lớn DeFi trước đây, nơi incentive thường được dùng như một công cụ kích thích ngắn hạn hơn là một phần của thiết kế hệ thống.

Trong nhiều mô hình DeFi quen thuộc, incentive được dùng để bù đắp cho việc sản phẩm chưa đủ mạnh.

Yield cao, reward nhiều giúp kéo TVL nhanh, nhưng cũng tạo ra một tập người dùng rất nhạy cảm với lợi suất.

Khi incentive giảm, dòng vốn rút đi gần như ngay lập tức.

APRO dường như coi đây là một thất bại mang tính cấu trúc, không phải là vấn đề điều chỉnh tham số.

Vì vậy, họ chọn thiết kế incentive như một lớp hỗ trợ cho hành vi đúng, chứ không phải là động cơ chính để tham gia.

Một điểm mình thấy rất rõ là APRO không cố gắng biến incentive thành “lợi nhuận chính”.

Thay vào đó, incentive được đặt trong bối cảnh tổng thể của hiệu quả vốn và trải nghiệm sử dụng.

Người dùng không vào APRO chỉ vì reward, mà vì khi đặt vốn vào đây, vốn đó hoạt động ổn định hơn, ít phải theo dõi hơn và có mức rủi ro dễ hiểu hơn.

Incentive lúc này đóng vai trò như phần thưởng cho sự kiên nhẫn và kỷ luật, chứ không phải là lời hứa lợi suất vượt trội.

Cách APRO thiết kế incentive cũng cho thấy họ rất thận trọng với việc tạo ra hành vi sai.

Trong nhiều giao thức, incentive vô tình khuyến khích người dùng xoay vòng vốn liên tục, săn reward, tối ưu APY theo ngày.

Điều này tạo thanh khoản “nóng” và làm hệ thống trở nên mong manh.

APRO thì ngược lại.

Incentive của họ được thiết kế để giảm động lực xoay vòng ngắn hạn, thay vào đó khuyến khích vốn ở lại đủ lâu để hệ thống phát huy hiệu quả.

Việc này có thể làm tốc độ tăng trưởng ban đầu chậm hơn, nhưng đổi lại là chất lượng người dùng cao hơn.

Một yếu tố quan trọng khác là APRO không dùng incentive để che giấu rủi ro.

Trong nhiều trường hợp, reward cao khiến người dùng bỏ qua câu hỏi rủi ro thực sự nằm ở đâu.

APRO không làm vậy.

Incentive của họ không tăng theo mức độ rủi ro một cách mù quáng, mà gắn với các cấu trúc đã được kiểm soát và mô hình hóa.

Điều này giúp người dùng hiểu rằng incentive không phải là “phần thưởng miễn phí”, mà là phần bù hợp lý cho việc tham gia vào một cấu trúc vốn có mục tiêu dài hạn.

APRO cũng rất chú trọng tới việc incentive không phá vỡ cân bằng hệ thống.

Một vấn đề lớn của DeFi là incentive thường được tài trợ bằng việc phát hành token mới, dẫn tới áp lực lạm phát và làm loãng giá trị cho những người ở lại lâu.

APRO cố gắng tránh mô hình này bằng cách để incentive gắn với giá trị thật mà hệ thống tạo ra, thay vì chỉ dựa vào phát hành token.

Điều này khiến incentive không còn là gánh nặng dài hạn, mà trở thành một phần tự nhiên của vòng lặp giá trị.

Từ góc nhìn người dùng, incentive của APRO có thể không gây hưng phấn mạnh.

Không có cảm giác “vào sớm thắng lớn”, không có những con số APY gây sốc.

Nhưng đổi lại là một trải nghiệm ổn định hơn.

Người dùng không phải liên tục đưa ra quyết định phức tạp, không phải chạy theo từng thay đổi nhỏ trong reward schedule.

Đây là một yếu tố rất quan trọng để giữ người dùng dài hạn, đặc biệt là những người không coi DeFi là công việc toàn thời gian.

Một điểm mình thấy khá tinh tế là APRO thiết kế incentive theo cách tăng dần giá trị theo thời gian, chứ không dồn phần thưởng vào giai đoạn đầu.

Trong nhiều giao thức, incentive mạnh nhất ở lúc mới ra mắt, sau đó giảm dần, khiến người vào sau luôn ở thế bất lợi.

APRO thì cố gắng tạo cảm giác ngược lại: ở lại lâu hơn thì hiểu hệ thống hơn, tận dụng được nhiều giá trị hơn, và incentive trở nên có ý nghĩa hơn trong tổng thể chiến lược vốn của người dùng.

Điều này tạo ra một mối quan hệ khác giữa người dùng và giao thức, ít mang tính “săn thưởng”, nhiều mang tính “đồng hành”.

APRO cũng không xem incentive là công cụ giữ chân bằng ràng buộc cứng.

Họ không khóa người dùng bằng các cơ chế phạt rút vốn nặng nề, cũng không tạo cảm giác bị mắc kẹt.

Thay vào đó, họ chấp nhận rằng người dùng có quyền rời đi, và tập trung vào việc làm cho việc ở lại trở nên hợp lý hơn việc rời đi.

Trong dài hạn, cách tiếp cận này tạo ra niềm tin, và niềm tin là incentive mạnh nhất mà không cần phải phát hành thêm token.

Ở góc độ hệ sinh thái, incentive của APRO cũng hướng tới việc giữ chân builder và tổ chức, không chỉ người dùng cá nhân.

Khi incentive được thiết kế gắn với hiệu quả vận hành, các đối tác tích hợp có động lực xây dựng lâu dài thay vì chỉ tận dụng chương trình thưởng ngắn hạn.

Điều này giúp hệ sinh thái phát triển chậm nhưng chắc, thay vì phình to rồi xẹp xuống theo chu kỳ incentive.

Nếu nhìn rộng hơn, cách APRO thiết kế incentive phản ánh một triết lý rất rõ: incentive không phải để mua sự chú ý, mà để củng cố hành vi đúng.

Trong một thị trường đã trải qua nhiều chu kỳ, nơi người dùng ngày càng tỉnh táo hơn, cách tiếp cận này có thể không tạo ra tăng trưởng bề mặt nhanh, nhưng lại phù hợp với giai đoạn DeFi cần chứng minh khả năng tồn tại độc lập với dòng tiền đầu cơ.

Tóm lại, APRO giữ người dùng dài hạn không phải bằng việc trả nhiều hơn, mà bằng việc làm cho việc ở lại trở nên hợp lý, dễ hiểu và ít rủi ro hơn.

Incentive trong mô hình của APRO không đứng một mình, mà gắn chặt với cấu trúc sản phẩm, hiệu quả vốn và trải nghiệm sử dụng.

Và chính sự gắn kết đó mới là thứ giúp APRO xây dựng được một tập người dùng không chỉ đến vì phần thưởng, mà ở lại vì họ tin rằng hệ thống này được thiết kế để đồng hành cùng họ qua nhiều giai đoạn thị trường khác nhau.